6 10 99
10 6 99
Nó- một cô nàng Ma kết mang trong mình hai tính cách, vừa mềm yêu giàu  tình cảm vừa lạnh lùng tới đáng sợ. Nó cũng như bao người khác, từng yêu, yêu hết mình và chân thành với tinh yeu đó. Nhưng nó kém may mắng hơn nhiều người vì nó và anh yêu nhau nhưng chẳng thế nào đến được với nhau.
>>Chia sẻ tamsu tham kin
Ngày nó xa anh, cả hai đều đau khổ vật vã. Nó nhớ anh nhưng chẳng dám gặp, mỗi ngày nỗi nhớ gặm nhấm tâm hồn nó. Đêm xuống nó khóc ướt gối có khi nó thèm gọi cho anh, nó nhớ anh và khóc sung mắt. Nhưng nó tự bảo không được gọi vì anh đâu phải thuộc riêng của nó. Nó mãi chỉ là người đến sau, nó không được ích kỷ như vậy. Nó tỏ ra lạnh lùng và gồng mình lên với nỗi đau, nỗi nhớ xen lẫn nỗi đau khiến lồng ngực nó nghẹt thở.
no lai nho anh nhu mot thoi quen
Đêm nay nó lại khóc, nó đang mệt nên khóc mãi mệt quá khiến nó lịm đi và chìm vào giấc ngủ (Ảnh minh họa)
Căn phòng nhỏ mỗi đêm chỉ có nó với nỗi cô đơn và tiếng khóc. Nó luôn mềm yếu khi về đêm  và nó thấy cô đơn tới lạ. Đêm nay nó lại khóc, nó đang mệt nên khóc mãi mệt quá khiến nó lịm đi và chìm vào giấc ngủ. Mỗi sáng sớm thức dậy, nó tự ngắm vào gương rồi mỉm cười. Nó muốn mọi người ở cơ quan thấy nó là người vui vẻ luôn tràn đầy nhựa sống. Nó không muốn ai thấy tâm hồn đang ghỉ máu của nó.
Nhiều lúc đang làm việc nghĩ tới anh nó lại trốn vào nhà vệ sinh để khóc. Nó đã yêu anh nhiều hơn bản thân mình, anh cũng trao nó thứ tình cảm chân thành và nồng ấm nhất. Nhưng có lẽ nó và anh chỉ đi cùng nhau một đoạn đường hạnh phúc chứ không thể đi với nhau cả quãng đường dài vì trên quãng đường dài đó, anh phải đi với người khác_ một người đến trước nó. Dù muốn hay không anh cũng phải bước tiếp vì anh là người trọng tình nghĩa.
Rồi nó sẽ phải rẽ hướng khác, trên con đường của nó sẽ có một người thuộc về riêng nó. Và con đường ấy có thể khiến nó tung tang nhảy múa vui vẻ nhưng cũng có thể khiến nó buồn và mang nhiều tổn thương. Nó không biết, nó không muốn nghĩ nhiều vì dù là đường nào nó cũng thấy mù mịt dù là đường nào nó vẫn muốn ngoái đầu nhìn về đoạn đường ngắn có anh năm tay nó. Bàn tay ấm áp đó luôn nhẹ nhàng nâng niu nó, luôn yêu thương trân trọng và bảo vệ nó. Nó hạnh phúc và quên hết tất cả khi năm lấy bàn tay ấy.
>>Xem thêm muc tam su
no lai nho anh nhu mot thoi quen
Nó luôn nhớ anh như một thói quen khó bỏ (Ảnh minh họa)
Nhưng giờ đây nó phải buông bàn tay ấy ra vì đơn giản…bàn tay ấy không thể nắm tay nó mãi tới cuối con đường. Nó đau đớn và buông ra, nó cất bước, gạt nước mắt và thầm chúc anh hạnh phúc. Nó chưa một lần trách anh, nó luôn cảm ơn anh vì đã đến bên nó dù chỉ đi với nó một đoạn đường ngắn, giờ nó muốn trả anh lại nơi anh vốn thuộc về. Nó sẽ mạnh mẽ và sẽ cô gắng để thôi không còn khóc trong đêm nữa… Nó sẽ gói những thứ thuộc về anh vào một góc của trái tim và luôn trân trọng những điều đó… Ngày mới lại bắt đầu, lại một ngày nữa không có anh bên nó…kể từ ngày nó bước ra đi…Hà Nội mưa mịt mù, như chính lòng nó vậy.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Thế giới đàn ông © 2015 | Distributed By My Blogger Themes | Design By ; SXmn | xsmb |
Top