Dù đã có chồng con nhưng tôi vẫn không thể quên tình cũ

Dù đã có chồng con nhưng tôi vẫn không thể quên tình cũ

6 10 99
Dù đã có chồng con nhưng tôi vẫn không thể quên tình cũ 10 6 99
Tôi muốn gặp anh, muốn được anh ôm vào lòng một cách ấm áp dù biết như vậy rất có lỗi với chồng và giadinh

Tôi và anh quen nhau tình cờ lắm, vào một ngày mẹ tôi vào viện, không biết có phải do duyên số hay không mà tôi đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên ấy. Anh hiền lành, cao ráo dù không được đẹp trai lắm.

Tình cảm của tôi không biết đến từ lúc nào mà sau ngày gặp hôm đó cứ nhớ mãi về anh nhưng đó chỉ là tình yêu đơn phương thôi. Cho đến một ngày định mệnh, tôi gặp lại anh trong quán bán hoa quả vỉa hè, câu nói tưởng trêu đùa ấy mà thành sự thật. Tôi đã mời anh vào nhà chơi, ngờ đâu anh lại vào thật, anh đi sau xe của tôi mà tôi cứ run không hiểu vì lý do gì.




Tôi hôm đó anh đã ăn cơm ở nhà tôi, anh rất lễ phép, lại hiền nên ai cũng quý mến. Tối hôm đó chúng tôi đi dạo cùng nhau, không biết có phải tại anh uống say hay không mà đã quỳ gối xuống tỏ tình, nói lời yêu tôi. Tôi hồn nhiên, ngây thơ của tuổi 18, chưa một lần yêu thương ai đã ngã vào lòng anh không suy nghĩ vì đã yêu anh từ lâu lắm rồi. Anh là công chức nhà nước làm trong bệnh viện huyện, chắc có lẽ vì màu áo blue trắng ấy mà tôi càng yêu và mến mộ anh.

Tôi trao cả cuộc đời mình cho anh không một chút do dự vì đơn giản nghĩ yêu là phải cho đi và dâng hiến, tôi muốn cùng anh đi đến hết cuộc đời. Càng ngày tôi càng nhận ra anh ít quan tâm đến tôi và rất sợ những người xung quanh biết mối quan hệ của hai đứa. Anh hay giấu kín những mối quan hệ của mình và không để tôi xuất hiện trước mọi người. Anh ít tam su gia dinh với tôi và những gì liên quan đến anh đều là bí mật. Tôi rất buồn khi biết điều đó nhưng vì quá yêu anh nên vẫn ở bên anh, chỉ mong anh sẽ hiểu được tình cảm.

Thời gian cứ thế dần trôi, thấm thoắt gần 4 năm trôi qua, tôi cũng bước chân vào học chuyên nghiệp nơi thành thị. Do thời gian quen nhau quá lâu mà tôi dần tự ti về bản thân, ở bên anh quá áp lực vì điều kiện gia đình mình, rồi anh không công nhận tôi trước mọi người làm tôi có suy nghĩ chia tay. Chúng tôi đã sống chung như vợ chồng suốt mấy tháng trời, tôi hiểu anh cũng yêu tôi vì mỗi lần tôi lên xe xuống trường trông anh rất lưu luyến. Tôi cũng nghĩ anh sẽ là chồng và tôi là vợ nhưng càng ngày suy nghĩ tình yêu đó sẽ chẳng đi đến đâu mà tôi lại muốn chia tay anh trong nước mắt.

Anh khóc nhiều lắm, xuống nhà chị tôi tam su khóc như một đứa trẻ con dưới những cơn mưa phùn lạnh lẽo của mùa đông. Với sự cương quyết và lòng tự trọng của bản thân, tôi dứt khoát tình cảm với anh một cách tàn nhẫn. Tôi hận anh, muốn anh nếm trải cảm giác một người rất yêu anh rời bỏ anh như thế nào. Tôi biết đã có lần anh lặng lẽ xuống Hà Nội tìm tôi nhưng lại lặng lẽ bắt xe về.

Hơn một năm sau đó tôi đã yêu và lấy chồng, giờ đã có một bé gái 16 tháng tuổi bụ bẫm và đáng yêu. Thời gian gần đây khi tôi lên quê ngoại chơi đã tình cờ gặp anh trong một lần sinh nhật đứa bạn. Anh vẫn thế chẳng khác xưa là mấy, ân cần hỏi thăm, nắm tay và hôn trộm vào má tôi như ngày trước anh vẫn thường làm. Cảm giác của tôi không hiểu sao run lắm, nhìn thấy anh như lần đầu gặp hơn 5 năm trước vậy. Kể từ hôm gặp lại đó tôi cứ nhớ về anh mãi. Quá khứ trong tôi lại ùa về, nhiều khi tim đau đến nghẹt thở. Tôi hối hận vì đã rời xa anh, vẫn yêu anh nhiều lắm trong sâu thẳm trong trái tim mình. Tôi muốn gặp anh, muốn được anh ôm vào lòng một cách ấm áp. Tôi đã cố gắng để không nghĩ đến anh nhưng không làm được. Tôi biết như vậy rất có lỗi với chồng, xin hãy giúp tôi với.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Thế giới đàn ông © 2015 | Distributed By My Blogger Themes | Design By ; SXmn | xsmb |
Top